Ru mình
À ơi giấc ngủ nồng say
Con đò cập bến, heo may ngút ngàn
Chờ người lữ khách chở sang
Tiếng ru vọng mãi miên man vơi đầy
Ngỡ mình được giấc nồng say
Choàng tỉnh với những giọt cay mắt nhoè
Khóc tình cả giấc mộng về
Ngoan nào đôi mắt vỗ về tiếng ru
À ơi, ơi hỡi câu hò
12 bến nước biết lo bến nào
Giật mình thoát khỏi chiêm bao
Hát câu ru nhẹ ước ao giấc nồng
Cố quên phiền muộn trong lòng
Cố quên một mớ bòng bong tình buồn
Khóc đi ta hết cô đơn
Ngoan nào đôi mắt hết buồn giấc say.
À ơi nào ngủ cho say...
Lạng Sơn: 27/2/2006
Thanh Huyền Báo Lạng Sơn
À ơi giấc ngủ nồng say
Con đò cập bến, heo may ngút ngàn
Chờ người lữ khách chở sang
Tiếng ru vọng mãi miên man vơi đầy
Ngỡ mình được giấc nồng say
Choàng tỉnh với những giọt cay mắt nhoè
Khóc tình cả giấc mộng về
Ngoan nào đôi mắt vỗ về tiếng ru
À ơi, ơi hỡi câu hò
12 bến nước biết lo bến nào
Giật mình thoát khỏi chiêm bao
Hát câu ru nhẹ ước ao giấc nồng
Cố quên phiền muộn trong lòng
Cố quên một mớ bòng bong tình buồn
Khóc đi ta hết cô đơn
Ngoan nào đôi mắt hết buồn giấc say.
À ơi nào ngủ cho say...
Lạng Sơn: 27/2/2006
Thanh Huyền Báo Lạng Sơn