Đa đoan
Trót mang nghiệp viết vào thân
Là mang một mớ nợ nần theo sau
Công việc bận bịu ngập đầu
Sớm hôm vất vả, dãi dầu đêm khuya…
Độc hành vạn dặm đi về
Bỏ quên hết cả lời thề với ai?
Chút tình son gửi lại người
Khóc thầm một cõi, trách đời vô duyên.
Không chỉ mang một cái tên
Một cái danh nữa đi liền với nhau
Đam mê chẳng thể phai màu
Bởi không có sắc nên sầu hư không.
Nhìn trong biển đời mênh mông
Khắc một chữ khổ bụi hồng vuột qua
Nhìn sâu trong dải Ngân Hà
Thấy anh một nửa, thấy ta một mình.
Đa đoan mãi một chữ tình
Đa đoan mãi một chữ vinh trong nghề
Bao giờ em hết đam mê
Thì em mới chịu quay về là em.
Xin người đừng có lãng quên
Xin người đừng có xoá miền yêu xưa
Kiếp này nào có ai ngờ
Anh và nghề báo khéo vừa chọn em…
(Thanh Huyền – Báo Lạng Sơn)
Trót mang nghiệp viết vào thân
Là mang một mớ nợ nần theo sau
Công việc bận bịu ngập đầu
Sớm hôm vất vả, dãi dầu đêm khuya…
Độc hành vạn dặm đi về
Bỏ quên hết cả lời thề với ai?
Chút tình son gửi lại người
Khóc thầm một cõi, trách đời vô duyên.
Không chỉ mang một cái tên
Một cái danh nữa đi liền với nhau
Đam mê chẳng thể phai màu
Bởi không có sắc nên sầu hư không.
Nhìn trong biển đời mênh mông
Khắc một chữ khổ bụi hồng vuột qua
Nhìn sâu trong dải Ngân Hà
Thấy anh một nửa, thấy ta một mình.
Đa đoan mãi một chữ tình
Đa đoan mãi một chữ vinh trong nghề
Bao giờ em hết đam mê
Thì em mới chịu quay về là em.
Xin người đừng có lãng quên
Xin người đừng có xoá miền yêu xưa
Kiếp này nào có ai ngờ
Anh và nghề báo khéo vừa chọn em…
(Thanh Huyền – Báo Lạng Sơn)