Cầu vồng
Em chẳng thể nào chịu đựng nổi cơn mưa
Vẫn muốn một lần thấy cầu vồng lấp lánh
Ly rượu hồng trên tay em sóng sánh
Khoé mắt nào ngời sáng niềm tin
Em chẳng thể nào chịu đựng nổi cơn mưa
Vẫn muốn cùng anh bước đi trong gió
Cảm nhận những buồn, vui, gian khổ
Những giông tố trong cuộc đời
Giờ anh chỉ còn là giấc mơ thôi
Kỷ niệm vụt qua, cầu vồng biến mất
Niềm tin yêu em đã gieo chợt vụt tắt
Bỏ lại đằng sau tiếng nói, cười…
Những sắc màu của không gian tinh khôi
Cũng nhạt nhoà theo từng sắc lá
Anh đến nhanh nhưng cũng đi vội vã
Như cầu vồng chỉ chợt loé góc trời xa
Em hão huyền suốt những tháng năm qua
Giấc mơ cầu vồng giờ chợt tan biến mất
Cơn mưa mùa hạ dâng đầy trong mắt
Anh đi rồi bỏ lại mảnh trời em…
(Thanh Huyền – Báo Lạng Sơn)